Thứ Ba, 15 tháng 3, 2011

TRẦN NGỌC TUẤN : TRẦN HUYỀN TRÂN - MƯA BAY TRẮNG LÁ RAU TẦN







TRẦN HUYỀN TRÂN – MƯA BAY TRẮNG LÁ RAU TẦN


Dẫu biết rằng : biệt ly là để lòng đi qua lòng, và xa nhau gió ít lạnh nhiều – lửa khuya tàn chậm, mưa chiều đổ nhanh ; hơn thế nữa : lá đi để vóc cây gầy nhớ thương… nhưng không có lực cản nào ngăn được bước chân phiêu lãng của thi sĩ. Thi sĩ như làn mây trắngrời kinh thành lững thững đi. Kinh thành như lồng son chật hẹp làm sao giam nổi cánh chim trời : thôi nhé về đi, tôi đi đây – cây nào có gió không thèm lay – chim nào có cánh không thèm bay – lòng nào có máu không thèm say…

Thi sĩ giờ ngược ngược xuôi xuôi – rót vào lòng khắp tình người hợp tan – chiều nay chiều dệt mưa vàng – tôi buồn trông bóng nắng tàn trong mưa… Và mưa bay trắng lá rau tần


TRẦN NGỌC TUẤN

Ghi chú : những chữ in nghiêng được trích từ thơ của nhà thơ Trần Huyền Trân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét