Thứ Sáu, 19 tháng 2, 2010

TRẦN NGỌC TUẤN : DÂNG MẸ



Mẹ cười hiền hiền không quên không nhớ

Chuyện xưa chuyện nay không cuối không đầu

Canh ngọt cơm lành không khen ngon dở

Mẹ cười hiền hiền không nói một câu



Vắt kiệt một đời nuôi con khôn lớn

Dâu rể đông vui cháu chắt đủ đầy

Đứa gần đứa xa ngày vui đoàn tụ

Mẹ cười hiền hiền quên tuổi quên tên



Không giống người xưa ngày ngày chăm mẹ

Mưa gió trở trời thân chuối chín cây

Cơm áo, lợi danh... đành lòng bất hiếu

Mẹ cười hiền hiền mắt tận đẩu đâu...


TNT