Thứ Tư, 28 tháng 10, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : TÌNH EM NHƯ THỂ...



Tình em nổi trận phong ba

Ta cây non mới trải qua một mùa


Tình em ào ạt gió lùa

Phên tre mái rạ ta vừa tạm che


Tình em rừng rực lửa hè

Ta sa mạc cát bốn bề hoang khô


Tình em một thoáng ngây ngô

Làm ta hóa dại bi bô thất thường



TNT

Thứ Ba, 20 tháng 10, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : GỌI NGƯỜI



Bao phen mỏi mệt tiếng người

Về chơi với dế cho đời lêu têu

Cỏ hoang sương lạnh hắt hiu

Dế buồn dế cũng liu riu gọi người


TNT

Thứ Ba, 13 tháng 10, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : NHỚ THỊ THÀNH



Ngồi đây mà nhớ thị thành

Gần trong gang tấc, ai đành đoạn xa

Ai thiền định giữa phù hoa ?

Ai đang đốn ngộ ? Ai sa bụi lầm ?


Lắng nghe từng giọt mưa thầm

Nhủ chim gọi bạn, nhủ mầm gọi cây.


TNT


Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : GÃ ĐIÊN



Có một gã điên

Ra sông uống nước

Phố phường thờ ơ

Thân quen ơ hờ

May còn dòng sông

Hiểu gã lơ mơ ...


Không thấy gã điên

Ra sông uống nước

Ông lão lái đò

Hờ ơ bến vắng

Mơ thấy gã về

Cười nói u... ơ...


TNT

Thứ Năm, 8 tháng 10, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : Ở QUÁN 81



Có gã từ thâm sơn cùng cốc

Tạt uống vài ly rồi vùng đi


Có gã xa quê buồn như đá

Một bàn ... Một ghế ... Một tha hương


Có gã lặng câm ngồi như tượng

Mắt đăm đăm về phía xa mờ


Có gã thất tình ngồi nói mớ

U ơ ... ú ớ ... lú hồn thơ


Có gã giận đời ngồi nói nhảm

Gió như mây thảy thảy ơ hờ


Có gã lên gân xưng hùng bá

Chưa ra quân xếp bộ cuốn cờ


Có gã quê mùa nhìn ngơ ngác

Quán chiều phố thị ngẩn phù hoa


TNT

Thứ Tư, 7 tháng 10, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : HỎI



Hỏi em - Em đã đi rồi

Hỏi nhà - Đổi chủ

Hỏi người - Người quên

Hỏi đường - Đường mới thay tên

Hỏi cây - Cây đứng lặng nhìn xa xôi


Hay tôi đã hoá ai rồi ?


TNT



Thứ Bảy, 3 tháng 10, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : HOA BẤT TỬ




Chuyến xe rác chở theo hoa bất tử

Ngọn lửa vô tâm thiêu rụi hoa tàn

Sót lại chút hương pha loãng gió

Sự bất tử nào giành cho kiếp hoa ?


TNT

Thứ Năm, 1 tháng 10, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : MÙA LŨ




Rừng giận ùn ùn cơn lũ quét

Người dắt dìu người qua nông sâu

Đất giận trút hờn cơn địa chấn

Người xót xa người ngắm bể dâu


TNT

TRẦN NGỌC TUẤN : MẸ




Một khúc sông quê

Mẹ mấy lần đưa tiễn

Đêm không trăng

Gió buốt

Sông gầy

Mẹ nhóm bếp

Khói bay

Nhoà ngõ

Tiếng ai qua

Cũng ngỡ bước con về


TNT