Thứ Năm, 31 tháng 12, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : THƯ XUÂN



Cây đông trút sạch lá ưu phiền

Hồn như mai nở mở tân niên

Suốt mùa khổ hạnh nương thanh tịnh

Một chén xuân ươm chếnh choáng thiền


TNT

Thứ Tư, 23 tháng 12, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : GIÁNG SINH 2009, UỐNG RƯỢU VỚI BẠN BÊN CẦU THỊ NGHÈ



Trong cơn say bạn mơ làm Thiên Chúa

Dang hai tay đòi cứu rỗi con người

Đời ta đã quá nhiều phen ngất ngưởng

Nay một lần được tỉnh để bạn vui


TNT

Thứ Ba, 15 tháng 12, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : YÊN



Đứt dây

Con rối ngoan hiền

Nằm yên kho cũ

Ngoài miền trống chiêng


TNT

Thứ Bảy, 5 tháng 12, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : CUỐI ĐƯỜNG GIÓ BAY



Mây bay hờ hững cõi bờ

Người mê bày đặt cuộc cờ bá vương

Chim kêu khản giọng mù sương

Lời thiên thu gọi

cuối đường gió bay


TNT

Thứ Sáu, 20 tháng 11, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : MẸ VỀ QUÊ


Ngập ngừng tiễn mẹ về quê

Đường xưa, lối cũ, con đê, bến cầu...


Trai hiếu còn có con dâu

Gái hiền còn rể... biết đâu vui buồn

Đất còn nắng dội mưa tuôn

Các con của mẹ áo sờn che vai

Nuôi con đâu kể ngắn dài

Con nuôi cha mẹ... bấm ngày , tính đêm

Chuyện đời... thôi mẹ hãy quên

Bàn tay năm ngón chẳng bênh ngón nào

Sông dài bể rộng núi cao

Là hình ảnh mẹ lặn vào tim con

Cây có cội, nước có nguồn

Các con của mẹ hãy còn u mê...


Chắp tay tiễn mẹ về quê

Hai hàng tạ tội, tái tê hai hàng...


TNT

Chủ Nhật, 1 tháng 11, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : NỖI XANH



Tự mình quảy gánh trần gian

Đa mang chấm đất, lang thang dính trời

Một đời không đủ rong chơi

Tự mình hoá cỏ luân hồi nỗi xanh


TNT

Thứ Tư, 28 tháng 10, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : TÌNH EM NHƯ THỂ...



Tình em nổi trận phong ba

Ta cây non mới trải qua một mùa


Tình em ào ạt gió lùa

Phên tre mái rạ ta vừa tạm che


Tình em rừng rực lửa hè

Ta sa mạc cát bốn bề hoang khô


Tình em một thoáng ngây ngô

Làm ta hóa dại bi bô thất thường



TNT

Thứ Ba, 20 tháng 10, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : GỌI NGƯỜI



Bao phen mỏi mệt tiếng người

Về chơi với dế cho đời lêu têu

Cỏ hoang sương lạnh hắt hiu

Dế buồn dế cũng liu riu gọi người


TNT

Thứ Ba, 13 tháng 10, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : NHỚ THỊ THÀNH



Ngồi đây mà nhớ thị thành

Gần trong gang tấc, ai đành đoạn xa

Ai thiền định giữa phù hoa ?

Ai đang đốn ngộ ? Ai sa bụi lầm ?


Lắng nghe từng giọt mưa thầm

Nhủ chim gọi bạn, nhủ mầm gọi cây.


TNT


Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : GÃ ĐIÊN



Có một gã điên

Ra sông uống nước

Phố phường thờ ơ

Thân quen ơ hờ

May còn dòng sông

Hiểu gã lơ mơ ...


Không thấy gã điên

Ra sông uống nước

Ông lão lái đò

Hờ ơ bến vắng

Mơ thấy gã về

Cười nói u... ơ...


TNT

Thứ Năm, 8 tháng 10, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : Ở QUÁN 81



Có gã từ thâm sơn cùng cốc

Tạt uống vài ly rồi vùng đi


Có gã xa quê buồn như đá

Một bàn ... Một ghế ... Một tha hương


Có gã lặng câm ngồi như tượng

Mắt đăm đăm về phía xa mờ


Có gã thất tình ngồi nói mớ

U ơ ... ú ớ ... lú hồn thơ


Có gã giận đời ngồi nói nhảm

Gió như mây thảy thảy ơ hờ


Có gã lên gân xưng hùng bá

Chưa ra quân xếp bộ cuốn cờ


Có gã quê mùa nhìn ngơ ngác

Quán chiều phố thị ngẩn phù hoa


TNT

Thứ Tư, 7 tháng 10, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : HỎI



Hỏi em - Em đã đi rồi

Hỏi nhà - Đổi chủ

Hỏi người - Người quên

Hỏi đường - Đường mới thay tên

Hỏi cây - Cây đứng lặng nhìn xa xôi


Hay tôi đã hoá ai rồi ?


TNT



Thứ Bảy, 3 tháng 10, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : HOA BẤT TỬ




Chuyến xe rác chở theo hoa bất tử

Ngọn lửa vô tâm thiêu rụi hoa tàn

Sót lại chút hương pha loãng gió

Sự bất tử nào giành cho kiếp hoa ?


TNT

Thứ Năm, 1 tháng 10, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : MÙA LŨ




Rừng giận ùn ùn cơn lũ quét

Người dắt dìu người qua nông sâu

Đất giận trút hờn cơn địa chấn

Người xót xa người ngắm bể dâu


TNT

TRẦN NGỌC TUẤN : MẸ




Một khúc sông quê

Mẹ mấy lần đưa tiễn

Đêm không trăng

Gió buốt

Sông gầy

Mẹ nhóm bếp

Khói bay

Nhoà ngõ

Tiếng ai qua

Cũng ngỡ bước con về


TNT

Chủ Nhật, 27 tháng 9, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : HOA DẠI BÊN ĐÌNH




Biết thân hoa dại bên đình

Cũng xin vắt kiệt hồn mình mà thơm


TNT

Thứ Ba, 22 tháng 9, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : KỸ NỮ




Thương em kỹ nữ ngực đầy

Nửa vui tím nụ . Nửa ngây dại hồn .


TNT

TRẦN NGỌC TUẤN : PHÙ DUNG



Chợt mai. Chợt ngọ. Chợt hoàng hôn

Biệt biệt lời hoa khúc hoạ hồn ...


TNT

Thứ Hai, 21 tháng 9, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : NÉT HOA




Tình đơm một đoá xương rồng

Ta sa mạc trắng. Em hồng nét hoa.


TNT

Chủ Nhật, 20 tháng 9, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : TÌM



Mẹ đi tìm con

Mỏi mòn con mắt


Vợ đi tìm chồng

Thăn thắt ruột gan


Em đi tìm anh

Vật vờ nỗi nhớ


Người đi tìm người

Biền biệt cỏ lau


TNT

Thứ Bảy, 19 tháng 9, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : BẾN XƯA



Bãi đời vọng nhớ

Biển gọi xưa về

Loanh quanh bến cũ

Tìm dấu chân em

Gặp dấu chân mình


TNT

TRẦN NGỌC TUẤN : BỐN MÙA



Chút nắng giữa thu

Cơn mưa đầu hạ

Giọt mù cuối đông

Bốn mùa

Sương gió ăn đong

Chút xuân sót lại

Còn mong

Em về


TNT

Thứ Sáu, 18 tháng 9, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : RỠN



Đến giờ rồi cũng qua truông

Tiếng reo mời gọi không buồn ngoảnh trông

Rỡn chơi một kiếp đi rong

Toé tung bọt nước giữa dòng thuyền trôi

Xin em rỡn một lần thôi

Mai về trên ấy đôi môi còn buồn


TNT

TRẦN NGỌC TUẤN : THƯA EM



Rượu vui quen miệng gọi tên

Những ngày xưa cũ, em ghen làm gì

Thương em , bỏ núi tôi đi

Thương tôi em bỏ... Trách chi những lời

Mốt mai tình có xa rời

Bới tìm trong cỏ một thời, thưa em !


TNT

Thứ Tư, 16 tháng 9, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : PHIÊU BỒNG MẤY ĐỘ



Phiêu bồng mấy độ đi hoang

Chân đưa mấy nẻo chiều ngang trái chiều

Em xa

Cõi lạnh đìu hiu

Mình tôi

Lặn ngụp

Buồn leo lắt buồn

Đất khô thèm hạt mưa nguồn

Tôi ngồi giải mộng. Em cuồn cuộn giông.


TNT

TRẦN NGỌC TUẤN : GIỮA CỎ



Lạy em giũ sạch muộn phiền

Cho tâm thanh bạch giữa miền phù hoa

Lạy em bớt tiếng chua ngoa

Đời cay đắng lắm lại qua làm gì

Lạy em hãy ít so bì

Trăm năm rồi cũng bay đi úa vàng

Lạy hừng đông tới đêm tàn

Có nghe tôi lạy giữa ngàn cỏ ru


TNT


Thứ Ba, 15 tháng 9, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : VẼ NÚI



Bạn về núi sống với rừng

Bỏ quên phố thị tưng bừng ngựa xe

Lãng du tình suối hồn khe

Đi lâu lắc, có buồn nghe tiếng người

Bạn đi gởi lại tiếng cười

Tôi ngồi vẽ núi lạnh mười ngón tay


TNT

Chủ Nhật, 13 tháng 9, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : NGƯỜI VỀ VỚI THƠ





Mừng người về lại với ta


Bao phen nắng tưới mưa sa mịt mờ




Mừng người về lại với thơ


Hồn nhiên câu chữ ngu ngơ điệu vần




Mừng người về lại chân thân:


Một dòng nước lặng trong ngần suối reo




TNT

Thứ Bảy, 12 tháng 9, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : QUA SÔNG





Lục bình nở tím dòng thơ


Đò ngang một chuyến ai chờ qua sông




TNT


TRẦN NGỌC TUẤN : ĐƯỜNG SÁNG





Đoá hoa hạnh phúc dâng hương


Trái tim vô ngã sáng đường chân như




TNT

TRẦN NGỌC TUẤN : NIỆM





Đất trời


Nắng nắng


Mưa mưa


Hằng tâm tĩnh lặng


Mùa mùa an cư




TNT

TRẦN NGỌC TUẤN : NGUYỆN





Miệt mài nước chảy qua khe


Loi thoi đá cuội nằm nghe sơn hà


Càng trì niệm càng thiết tha


Ung dung tự tại nhẹ qua luân hồi




TNT


TRẦN NGỌC TUẤN : NGỘ





Núi tự núi, sông tự sông


Mùa xuân miên viễn cõi lòng vô biên


Hốt nhiên gặp ánh mắt thiền


Chân tâm bừng ngộ giữa miền vô ngôn




TNT




Thứ Năm, 10 tháng 9, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : CỬA KHÔNG





Dạo chơi qua cửa nhà thiền


Thân là thân giả giữa miền ma ha


Thênh thang đi dưới mưa hoa


Có là duyên hợp, không là chân tâm




TNT




TRẦN NGỌC TUẤN : GIỮA MIỀN THANH TỊNH





Trước là không


Sau là không


Giữa miền thanh tịnh


Thấy ông Bụt hiền




TNT


TRẦN NGỌC TUẤN : TRONG VƯỜN VÔ ƯU





Mưa hoa giọt giọt cam lồ


Thơm sen ngày hạ giữa hồ tịnh tâm




TNT




TRẦN NGỌC TUẤN : DƯỚI CỘI BỒ ĐỀ





Thân nghiêm


Trí sáng


Tâm an


Tiếng chuông chánh niệm


mênh mang vườn thiền


Lặng yên tìm một cõi riêng


Nghe chim hót pháp vui miền chân như




TNT


TRẦN NGỌC TUẤN : RỖNG RANG





Lên rừng nghe thác đổ


Xuống biển nghe sóng gầm


Trầm tư trong cõi vắng


Nghe tâm mình rỗng rang




TNT




Thứ Tư, 9 tháng 9, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : ÁNH VÀNG HOA NGHIÊM





An nhiên bên phiến đá này


Con sâu cái kiến chờ ngày hoá thân


Từ trong vô lượng phát tâm


Chân như thanh tịnh ánh vàng Hoa Nghiêm




TNT




TRẦN NGỌC TUẤN : TRĂNG PHÁP HOA





Áo trần còn vướng mùi tục lụy


Linh Sơn bao kiếp hãy còn xa


Đêm mơ thoát khỏi ngôi nhà lửa


Huyền nhiệm bên trời trăng Pháp Hoa




TNT




TRẦN NGỌC TUẤN : TRÊN NÚI TUYẾT





Trần lao phiền não mà chi


Về ngồi dưới cội từ bi định thiền


Bên triền núi tuyết nghiêng nghiêng


Có ông Phật sống hồn nhiên mỉm cười




TNT




TRẦN NGỌC TUẤN : LẮNG NGHE





Ai say gió thoảng mây bồng


Ai đang chìm nổi giữa dòng u mê


Lắng nghe chuông vọng bồ đề


Thuyền xuôi tới bến, đường về hoa bay




TNT




TRẦN NGỌC TUẤN : VỀ





Ở đời tham miếng cỏ non


Mà thành thân ngựa mỏi mòn nước phi


Thôi về quán niệm từ bi


Ngại chi giông bão sân si quanh mình




TNT




Thứ Ba, 8 tháng 9, 2009

TRẦN NGỌC TUẤN : RA KHƠI





Nhẹ nhàng cánh nhạn qua sông


Nhạn không lưu bóng, sông không giữ hình (*)


Thung dung tiếp cuộc đăng trình


Mặc con sóng vỗ, một mình ra khơi




(*)ý cổ nhân




TNT

TRẦN NGỌC TUẤN : VÔ THƯỜNG





Chim sa


Cá nhảy


Mây vờn


Đầu sân lá rụng


Cuối vườn hoa khai




TNT




TRẦN NGỌC TUẤN : TỰ DO





Đi biết đi


Dừng biết dừng...


Bước chân chánh niệm


Con đường tự do




TNT




TRẦN NGỌC TUẤN : TUỲ





Trong cơn gió nghịch mưa cuồng


Tuỳ duyên an trụ


Tuỳ nguồn tịnh tâm




TNT




TRẦN NGỌC TUẤN : MỪNG TRĂNG





Lắng nghe gió thoảng qua cây


Cành non lộc nhú lá bay la đà


Vội gì sự sự đều qua


Hai tay nâng một chén trà mừng trăng




TNT




TRẦN NGỌC TUẤN : TRÀ SỚM





Qua đêm phiền não tan rồi


Ấm ly trà sớm ta ngồi với ta


Hiên ngoài vài giọt sương sa


Tan trên chồi biếc chan hoà nắng mai




TNT




TRẦN NGỌC TUẤN : TỰ MÌNH





Tự mình nhặt lá bồ đề


Thấy ông Bụt hiện vỗ về yêu thương




Tự mình giã biệt tai ương


Về nghe chim hót lạ thường non xanh




Tự mình gió mát trăng thanh


Đồi hoang sông vắng chợt thành thiên thai




TNT