Thứ Bảy, 29 tháng 8, 2020

TRẦN NGỌC TUẤN : BẾN XƯA

  

Bãi đời vọng nhớ

Biển gọi xưa về

Loanh quanh bến cũ

Tìm dấu chân em

Gặp dấu chân mình

TRẦN NGỌC TUẤN

(Trích trong tập thơ GIỮA CỎ, 1996)





Thứ Tư, 12 tháng 8, 2020

TRẦN NGỌC TUẤN : BỐN MÙA

 Chút nắng giữa thu

Cơn mưa đầu hạ

Giọt mù cuối đông

Bốn mùa

Sương gió ăn đong

Chút xuân sót lại

Còn mong 

Em về


TRẦN NGỌC TUẤN

(Trích trong tập thơ GIỮA CỎ, 1996)


Thứ Bảy, 20 tháng 6, 2020

TRẦN NGỌC TUẤN : THƯA EM

Rượu vui quen miệng gọi tên
Những ngày xưa cũ, em ghen làm gì
Thương em, bỏ núi tôi đi
Thương tôi em bỏ... Trách chi những lời
Mốt mai tình có xa rời
Bới tìm trong cỏ một thời, thưa em !

TRẦN NGỌC TUẤN
(Trích trong tập thơ GIỮA CỎ, 1996)

Chủ Nhật, 14 tháng 6, 2020

TRẦN NGỌC TUẤN : RỠN

Xin em rỡn một lần thôi
Mai về trên ấy đôi môi còn buồn
Đến giờ rồi cũng qua truông
Tiếng reo mời gọi không buồn ngoảnh trông
Rỡn chơi một kiếp đi rong
Tóe tung bọt nước giữa dòng thuyền trôi
Xin em rỡn một lần thôi
Mai về trên ấy đôi môi còn buồn

TRẦN NGỌC TUẤN
(Trích trong tập thơ GIỮA CỎ, 1996)

Thứ Bảy, 13 tháng 6, 2020

TRẦN NGỌC TUẤN : XƯƠNG RỒNG

Vượt nắng oan khiên, gió phũ phàng
Làm hồng hoa sa mạc
Giờ đầy phù sa, mưa nguồn suối mát
Lại rũ tàn gục xuống lạ không gian

TRẦN NGỌC TUẤN
(Trích trong tập thơ GIỮA CỎ, 1996)

Thứ Tư, 3 tháng 6, 2020

TRẦN NGỌC TUẤN : NGƯỜI THƠ

Trên bước đường tìm về ký ức
Ta có giận hờn trách móc em đâu
Em còn quay cuồng trong cuộc bể dâu
Thì chạy trốn chỉ là điều vụn vặt

Ta đã chọn một đời làm lữ khách
Có hề chi ngang trái chuyện giang hồ
Ta chỉ sợ tâm hồn ta lịm tắt
Giọt mực buồn lăn lóc giữa trang thơ

TRẦN NGỌC TUẤN
(Trích trong tập thơ GIỮA CỎ, 1996)


Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2020

TRẦN NGỌC TUẤN : NGƯỜI VỀ

Ngôi sao nhớ ai đêm giã biệt
Nước mắt rơi nghẹn khúc sông gầy
Bến cũ người về xôn xao sóng
Sông còn xanh mà tóc trắng bay

TRẦN NGỌC TUẤN
(Trích trong tập thơ GIỮA CỎ, 1996)


Thứ Hai, 18 tháng 5, 2020

TRẦN NGỌC TUẤN : THIỀN NHÂN

Không ở chùa sao người xuống tóc
Đâu đường ngôi xưa sáng góc con người
Ai tất bật với thăng trầm xuôi ngược
Người ung dung dõi mắt phía chân trời

TRẦN NGỌC TUẤN
(Trích trong tập thơ GIỮA CỎ,1996)


Thứ Tư, 13 tháng 5, 2020

TRẦN NGỌC TUẤN : TỰ VẤN

Sông mải miết
Mơ giấc mơ biển cả
Khi là biển rồi
Sông có là sông?

Tôi lênh đênh
Mơ ngày cập bến
Khi cập bến rồi
Tôi có là tôi ?

TRẦN NGỌC TUẤN
(Trích trong tập thơ GIỮA CỎ, 1996)


Thứ Bảy, 9 tháng 5, 2020

TRẦN NGỌC TUẤN : LỜI TẠ LỖI MÙA XUÂN

Đã bao mùa xuân
Cha thả hồn vào cõi mông lung
Rượu uống quên say
Thù tạc đêm ngày
Con vọc đất nghịch cây
Mấy lần vào bệnh viện
Mẹ buồn khóc lóc
Cha dọa bỏ nhà đi...

Nay xuân đến
Con vừa tròn năm tuổi
Đối diện trang thơ
Tạ lỗi với con mình

TRẦN NGỌC TUẤN
(Trích trong tập thơ GIỮA CỎ, 1996)


Thứ Tư, 29 tháng 4, 2020

TRẦN NGỌC TUẤN : THÔNG ĐIỆP XANH


Ai hủy màu xanh
Rừng khô trụi lá
Con chim ngẩn ngơ
Hót dăm giọng lạ
Làm kiếp ngụ cư
Ngay đất sinh thành

Ai hủy màu xanh
Dòng sông đen thẳm
Con cá lạc dòng
Lạng quạng đường bơi

Ai hủy màu xanh
Bầu trời sa mạc
Lạc đà chết khát
Giữa miền hoang sơ

Gởi lại mai sau
Nỗi buồn nhân chứng
Mắt nhìn ứa máu
Hai hàng đỏ au...

TRẦN NGỌC TUẤN
(Trích trong tập thơ GIỮA CỎ, 1996)



Thứ Năm, 16 tháng 4, 2020

TRẦN NGỌC TUẤN : VÓC QUÊ

Ai bỏ quê ra phố
Ai lạc người lạc quê
Vóc quê thương đượm
Nhớ rưng rức nhớ
Tiếng quê nẫu lòng

TRẦN NGỌC TUẤN
(Trích trong tập thơ GIỮA CỎ, 1996)


Thứ Năm, 9 tháng 4, 2020

TRẦN NGỌC TUẤN : LÀNG GỐM

Sinh ra từ dòng sông trăm họ
Uống nước sông này gởi lại hoa văn
Hào khí luyện lò nung nghìn độ
Gốm ngọc ngời chảy loáng men sông

TRẦN NGỌC TUẤN
(Trích trong tập thơ GIỮA CỎ, 1996)

Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2020

TRẦN NGỌC TUẤN : TỰ HÁT

Nhà Bè nước chảy chia hai
Thân này chọn hướng Đồng Nai xuôi thuyền
Cũng vì một chữ nhân duyên
Xa cha, biệt Mẹ buông thuyền... theo em!

TRẦN NGỌC TUẤN
(Trích trong tập thơ GIỮA CỎ, 1996)

Thứ Tư, 18 tháng 3, 2020

TRẦN NGỌC TUẤN : SÔNG CHÂU

Người xa gởi lại
Đôi hàng Sông Châu
Lơ ngơ con nước
Vỗ quanh chân cầu
Thương thân tre xanh
Cắm mình bến lở...

Người xa gởi lại
Đôi hàng Sông Châu
Xanh xanh con mắt
Đăm đăm một màu
Thương con Sông Châu
Lặng thầm ra biển...

Sông Châu
Đôi hàng...

TRẦN NGỌC TUẤN
(Trích trong tập thơ GIỮA CỎ, 1996)

Thứ Bảy, 7 tháng 3, 2020

TRẦN NGỌC TUẤN : CHIỀU QUẢNG NGÃI

Quảng Ngãi chiều. Phố Cẩm. Dáng thơ xưa
Mai bonsai nở vàng xuân trên đá
Dòng Sông Mẹ chảy quanh triền vất vả
Đọng trong xanh qua mắt lá em nhìn

TRẦN NGỌC TUẤN
(Trích trong tập thơ GIỮA CỎ, 1996)

Thứ Bảy, 22 tháng 2, 2020

TRẦN NGỌC TUẤN : KÝ ỨC HẠ LONG

Tình yêu tỏ bày qua hình Trống - Mái
Tạo hóa nhiệm màu ẩn hiện Cô Tô
Vẹt gót giày nẻo đường cát gió
Trước Hạ Long hồn xanh dậy ngu ngơ

TRẦN NGỌC TUẤN
(Trích trong tập thơ GIỮA CỎ, 1996)

Thứ Hai, 17 tháng 2, 2020

TRẦN NGỌC TUẤN : THÁNG TƯ TRỞ LẠI

Tháng tư trở lại, ai ngồi nhớ
Vạt rừng khét lẹt khói bom cay
Đồng đội chia nhau từng hơi thở
Xa - gần, khoảng cách một tầm tay

Tháng tư trở lại, ai cười nói
Vô tư như gió thoảng qua cầu
Ai mới đi qua nghìn đêm đói
Giờ buồn ngồi đếm hạt mưa sâu

Tháng tư trở lại, ai ngồi hát
Ai say mê dạo khúc đàn bầu
Ai trải đời mình như khuôn nhạc
Cho ai trầm bỗng nốt thương nhau

TRẦN NGỌC TUẤN
(Trích trong tập thơ GIỮA CỎ, 1996)

Chủ Nhật, 9 tháng 2, 2020

TRẦN NGỌC TUẤN : CHIẾN TRANH ĐI QUA

Chiến tranh đi qua
Để lại cái nhìn
Xóa bỏ hận thù
Nhận mặt anh em

Chiến tranh đi qua
Tôi đắp nấm mồ
Bao nhiêu năm rồi
Hài cốt nơi mô ?

TRẦN NGỌC TUẤN
(Trích trong tập thơ GIỮA CỎ,1996)

Thứ Sáu, 31 tháng 1, 2020

TRẦN NGỌC TUẤN : DÁNG MẸ

Dáng còng của Mẹ
Nửa vầng trăng treo
Sáng trời thương nhớ

Dáng còng của Mẹ
Dáng liềm thân quen
Gặt mùa nhân nghĩa

Dáng còng của Mẹ
Dấu hỏi đời con
Cát bụi dặm trường

TRẦN NGỌC TUẤN
(Trích trong tập thơ GIỮA CỎ, 1996)



Thứ Bảy, 18 tháng 1, 2020

TRẦN NGỌC TUẤN : HẠNH PHÚC

Tình yêu đến ngày kết trái
Em hồn nhiên trong áo cưới màu trời
Anh đã qua đôi mùa từng trải
Vẫn khù khờ khi chạm tới bờ vui

TRẦN NGỌC TUẤN
(Trích trong tập thơ GIỮA CỎ,1996)


Thứ Hai, 13 tháng 1, 2020

TRẦN NGỌC TUẤN : GIỮA CỎ

Lạy em giũ sạch muộn phiền
Cho tâm thanh bạch giữa miền phù hoa
Lạy em bớt tiếng chua ngoa
Đời cay đắng lắm lại qua làm gì
Lạy em hãy ít so bì
Trăm năm rồi cũng bay đi úa vàng
Lạy hừng đông tới đêm tàn
Có nghe tôi lạy giữa ngàn cỏ ru

TRẦN NGỌC TUẤN
(Trích trong tập thơ GIỮA CỎ, 1996)

Thứ Tư, 8 tháng 1, 2020

TRẦN NGỌC TUẤN : BÊN SUỐI GIẢI OAN

Bao người đến, bấy trái ngang
Tôi xin làm suối giải oan cho mình

TRẦN NGỌC TUẤN
(Trích trong tập thơ GIỮA CỎ, 1996)

Thứ Bảy, 4 tháng 1, 2020

TRẦN NGỌC TUẤN : KỸ NỮ

Thương em kỹ nữ ngực đầy
Nửa vui tím nụ. Nửa ngây dại hồn.

TRẦN NGỌC TUẤN
(Trích trong tập thơ GIỮA CỎ, 1996)