Thứ Hai, 27 tháng 11, 2017

TRẦN NGỌC TUẤN : HỒN NHIÊN

Hồn nhiên xanh lá trên cành
Không hay sâu bọ loanh quanh bóng mình

Hồn nhiên xanh suối lặng thinh
Không hay sấm chớp thình lình bão giông

Hồn nhiên xanh biển mênh mông
Không hay sóng cả trải lòng trùng khơi

Hồn nhiên xanh nắng bên trời
Không hay mây trắng cất lời hư vô

Hồn nhiên xanh cỏ ngây ngô
Không hay giun dế dưới mồ niệm kinh

Hồn nhiên xanh đến hết mình
Không hay cơn gió bội tình vừa qua

TRẦN NGỌC TUẤN


Thứ Bảy, 19 tháng 8, 2017

TRẦN NGỌC TUẤN : HOA BẤT TỬ

Chuyến xe rác chở theo hoa bất tử
Ngọn lửa vô tâm thiêu rụi hoa tàn
Sót lại chút hương pha loãng gió
Sự bất tử nào giành cho kiếp hoa?

TRẦN NGỌC TUẤN

Chủ Nhật, 9 tháng 7, 2017

TRẦN NGỌC TUẤN :GIẤC MƠ CHIM SÁO

Chỉ có trời xanh may hiểu được
Hồn anh tha thẩn bến sông này
Bấm quẻ một trăm nghìn điều ước
Điều ước nào bằng chim sáo bay

TRẦN NGỌC TUẤN

Thứ Tư, 28 tháng 6, 2017

TRẦN NGỌC TUẤN : GỌI NGƯỜI

Bao phen mỏi mệt tiếng người
Về chơi với dế cho đời lêu têu
Cỏ hoang sương lạnh hắt hiu
Dế buồn dế cũng liu riu gọi người

TRẦN NGỌC TUẤN

Thứ Ba, 20 tháng 6, 2017

TRẦN NGỌC TUẤN : LẶNG

Đất nứt nẻ đồng khô mùa khát
Ta còn gì ngoài nắng lặng im

Tâm địa chấn rùng rùng biển động
Ta còn gì ngoài sóng lặng xô

Mưa trút nước lũ tràn đê vỡ
Ta còn gì ngoài mây lặng trôi

Cây trụi lá trơ thân giông bão
Ta còn gì ngoài gió lặng yên

Mùa cuối đông vườn không ong bướm
Ta còn gì ngoài hoa lặng rơi

Chuyến hạnh phúc còn không vé vớt
Ta còn gì ngoài em lặng đau

Thanh tịnh một vì sao lẻ bóng
Ta còn gì ngoài ta lặng thinh

TRẦN NGỌC TUẤN

Thứ Tư, 24 tháng 5, 2017

TRẦN NGỌC TUẤN :HOA DẠI BÊN ĐÌNH

Biết thân hoa dại bên đình
Cũng xin vắt kiệt hồn mình mà thơm

TRẦN NGỌC TUẤN

Thứ Ba, 9 tháng 5, 2017

TRẦN NGỌC TUẤN : GÃ ĐIÊN

Có một gã điên
Ra sông uống nước
Phố phường thờ ơ
Thân quen ơ hờ
May còn dòng sông
Hiểu gã lơ mơ...

Không thấy gã điên
Ra sông uống nước
Ông lão lái đò
Hờ ơ bến vắng
Mơ thấy gã về
Cười nói u... ơ...

TRẦN NGỌC TUẤN



Thứ Sáu, 28 tháng 4, 2017

TRẦN NGỌC TUẤN : HỎI

Hỏi em - Em đã đi rồi
Hỏi nhà - Đổi chủ
Hỏi người - Người quên
Hỏi đường - Đường mới thay tên
Hỏi cây - Cây đứng lặng nhìn xa xôi

Hay tôi đã hóa ai rồi?

TRẦN NGỌC TUẤN





Thứ Sáu, 14 tháng 4, 2017

TRẦN NGỌC TUẤN : HIỆN HỮU

Tay nâng giọt nước ân tình
Thấy trong hiện hữu có hình muôn hoa

TRẦN NGỌC TUẤN

Chủ Nhật, 12 tháng 3, 2017

TRẦN NGỌC TUẤN : TỰ NHIÊN

Trăng tự sáng giữa tầng không
Suối tự chảy giữa mênh mông đất trời
Kìa ai bất chợt tự cười
Trái tim tự hát lẽ đời tự nhiên

TRẦN NGỌC TUẤN


Thứ Ba, 10 tháng 1, 2017

TRẦN NGỌC TUẤN

TRẦN NGỌC TUẤN  -SÀI GÒN  2 - 1- 2017


Chủ Nhật, 1 tháng 1, 2017

TRẦN NGỌC TUẤN : CHIỀU QUẢNG NGÃI

Quảng Ngãi chiều. Phố Cẩm. Dáng thơ xưa
Mai bon sai nở vàng xuân trên đá
Dòng Sông Mẹ chảy quanh triền vất vả
Đọng trong xanh qua mắt lá em nhìn

TRẦN NGỌC TUẤN
(THƠ TUYỂN.3)

TRẦN NGỌC TUẤN : NHẶT TUỔI

Ai say màu lá quên hương nắng
Ai ngẩn ngơ làng chân rối tinh
Ai nhờ rơm rạ hun chiều vắng
Ai gỡ cỏ xanh nhặt tuổi mình

TRẦN NGỌC TUẤN
(THƠ TUYỂN.2)

TRẦN NGỌC TUẤN : THƯ XUÂN

Cây đông trút sạch lá ưu phiền
Hồn như mai nở mở tân niên
Suốt mùa khổ hạnh nương thanh tịnh
Một chén xuân ươm chếnh choáng thiền

TRẦN NGỌC TUẤN
(THƠ TUYỂN .1)