ELIZABETH MOSQUERA (VENEZUELA)
Chủ Nhật, 7 tháng 11, 2010
Thứ Hai, 18 tháng 10, 2010
Thứ Ba, 12 tháng 10, 2010
TRẦN NGỌC TUẤN : TỰ TÁNH
Thứ Năm, 7 tháng 10, 2010
TRẦN NGỌC TUẤN : HÀ NỘI TRỜI MƯA
Thứ Bảy, 2 tháng 10, 2010
TRẦN NGỌC TUẤN : THĂM VĂN MIẾU NHỚ NGÔ THÌ NHẬM
Thứ Sáu, 24 tháng 9, 2010
TRẦN NGỌC TUẤN : CÓ CÒN NHƯ XƯA
Trước thềm hoa sứ trắng
Mãi vô tình đơm bông
Con bướm vàng quên nắng
Ngẩn ngơ trong sắc hồng
Tôi có còn như xưa
Chờ em quên cả tối
Chờ em quên cơn mưa
Ướt đầm làn tóc rối
Em có còn như xưa
Thức bao đêm thương nhớ
Vượt qua bao trăn trở
Để tìm về phương tôi
Trước thềm hoa sứ trắng
Con bướm vàng say hương
Tôi có còn như xưa
Em có còn như xưa
1988
Chủ Nhật, 18 tháng 7, 2010
TRẦN NGỌC TUẤN :CÁM ƠN
Thứ Tư, 14 tháng 7, 2010
Thứ Sáu, 9 tháng 7, 2010
Thứ Hai, 24 tháng 5, 2010
Thứ Bảy, 10 tháng 4, 2010
TRẦN NGỌC TUẤN : MÂY NGHÌN NĂM TRƯỚC
Thứ Hai, 29 tháng 3, 2010
TRẦN NGỌC TUẤN : NGÀY ANH RA ĐI
Tưởng nhớ nhạc sĩ Trịnh Công Sơn
Dấu chân từ giã địa đàng
Buồn vui thây kệ (*) đôi hàng vạc bay
Có người cuối nẻo Thiên Thai
Đợi người qua cõi trăng phai trở về
Đàn kêu tích tịch hồn quê
Trăm năm gửi khúc tình se duyên người
Đàn kêu tích tịch tình đời
Non cao biển rộng nghe lời nhớ quên...
Tuổi nào cho Cỏ, cho Em?
Chợt ầm thác đổ trong đêm giật mình.
Sài Gòn , 1-4-2001
(*) chữ của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn
TNT
Thứ Sáu, 12 tháng 3, 2010
Thứ Sáu, 19 tháng 2, 2010
TRẦN NGỌC TUẤN : DÂNG MẸ
Mẹ cười hiền hiền không quên không nhớ
Chuyện xưa chuyện nay không cuối không đầu
Canh ngọt cơm lành không khen ngon dở
Mẹ cười hiền hiền không nói một câu
Vắt kiệt một đời nuôi con khôn lớn
Dâu rể đông vui cháu chắt đủ đầy
Đứa gần đứa xa ngày vui đoàn tụ
Mẹ cười hiền hiền quên tuổi quên tên
Không giống người xưa ngày ngày chăm mẹ
Mưa gió trở trời thân chuối chín cây
Cơm áo, lợi danh... đành lòng bất hiếu
Mẹ cười hiền hiền mắt tận đẩu đâu...
TNT
Thứ Ba, 26 tháng 1, 2010
Chủ Nhật, 24 tháng 1, 2010
TRẦN NGỌC TUẤN : HỢP TAN
Thứ Ba, 12 tháng 1, 2010
Thứ Sáu, 1 tháng 1, 2010
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)